Dòng Đời lặng lẻ trôi trôi dạt
Bến nhớ bến mong đợi đợi chờ
Người đi khoan khoái nhờ ngoại cảnh
Kẻ ở vấn vương trống vắng lòng
Thôi thà làm kẻ đi đi nhé
Chẳng nhớ chẳng thương tí tí nào
Cay đắng tình đời, ta nếm đủ
Rượu đắng men nồng, chẳng thấy say
Nhớ xưa xưa nhớ lời nguyện ước
Chẳng lẻ bây chừ phải lung lay ?
Trai xưa dẩm nát dảy trường sơn
Thế sự bây chừ chẳng mấy ai?
Cái khổ cái sầu kẻ ở lại
Tai mờ mắt lảng mỏi mòn trông
Ai về xin về tình nhân loại
Chớ ném vụn bạc thay mảnh tình
...cho người ở lại
August 1st, 2009
T.A. Nguyen
No comments:
Post a Comment