Chó nhà ai bên đường nằm ngủ,
Bổng giật mình khi vó ngựa qua.
Nó vùng dậy, nhảy xông ra,
Đuổi theo sủa cắn; chẳng qua chuyện thường.
Nhưng trên yên, người càng bực tức
Nhạc ngựa mà điệp-khúc "Gâu Gâu"
Lạ gì cái giống săn hươu
Đã quen thói đuổi mồi lâu chẳng sờn.
Vừa đến chỗ đám đông qua lại,
Người bèn kêu: "Chó Dại!" ầm lên.
Thế là gậy gộc bốn bên,
Đứa phang, đứa đập chó lành chết tươi !
ooOoo
Ghê thay miệng lưỡi con người.
Giết nhau bằng chỉ một lời dèm pha.
Đoàn Nhật Tấn
No comments:
Post a Comment