Anh mê em không bao giờ có
Có bao giờ em nở tròn đêm
Biết ai về nổi hư huyền
Để tôi xiết chặt mấy miền tịnh không
Mắt em cứ sắc như nung
Môi em mở đến tận cùng ảo mê
Hồ nghe động bóng em về
Lại hôn chấp chới, lại kề lửng lơ
Tóc em thoảng gió mây hờ
Lửa mong chưa tắt hương chờ còn say
Mơ khuya chợt tỉnh phút giây
Rã vòng tay quấn... vòng tay quấn mình.
Hoàng Cầm
No comments:
Post a Comment