Áo đời nhàu nát phong ba
Cho là định số, số là bôn ba
Bôn ba xuôi ngược đường xa
Tìm cho ngoan nhé nữa ta lạc giòng
Trải qua bao cảnh đau lòng
Mãi đi tìm chốn hư không của đời
Sầu vương mấy bậu châu rơi
Đau lòng ta đó ... dòng đời vẩn trôi
Hãy quên lối củ đi thôi
Tìm vui một thoáng trên môi ... tiếng cười
Định số sắp sẳn bởi trời
Lo âu cũng thế, vui đời ... hẳn hay!
Hạnh phúc ta có trong tay
Buông đi khó nhọc... mở tay giao hoà
Ôm chi mờ lệ mắt nhoà
Buông đi để ngắm ... đời qua tiếng cười
Hoa đời còn lắm lã lơi
Sông đời lắm nhịp, mộng đời nên thơ
Dòng đời là một cơn mơ
Mơ cho vui nhé ... giấc mơ tuyệt vời
Năm hết tết đến ... đông rời
Cụm năm cụm bảy vui lời chúc xuân
Đây đây ta nhấm mừng xuân
Cho nồng tình nghĩa, gian truân lột trần !!! (1)
Mến tặng,
TA Nguyen
12/30/2009
Chúc các bạn một năm mới vạn sự như ý!
(1) Cởi bỏ gian truân, cởi bỏ đi chiếc áo đời nhàu nát,
chứ không phải "lột trần như nhộng" thật sự đâu nhá !!!
Wednesday, December 30, 2009
Wednesday, December 16, 2009
Ru Em Thầm Lặng !
Ru em thầm lặng từ xa
Em ơi có biết rằng ta vẩn chờ
Ru em thầm lặng từng giờ
Bao ơi thương nhớ điểm mờ lối đi
Đêm về đông lặng tình si
Dài đêm thêm nhớ chỉ vì yêu em
Nhớ em từng nụ môi êm
Em đi giá lạnh môi thêm tiêu điều
Bao lần khô cạn môi chiều
Nhớ sao là nhớ ... môi yêu mại mềm
Ru em thầm lặng từng đêm
Hoài mong em đến nồng thêm chén lòng
Ngàn sau có biết còn không
Năm dài luyến nhớ mãi trông em về
Tặng em,
TA Nguyen
December 16, 2009
Em ơi có biết rằng ta vẩn chờ
Ru em thầm lặng từng giờ
Bao ơi thương nhớ điểm mờ lối đi
Đêm về đông lặng tình si
Dài đêm thêm nhớ chỉ vì yêu em
Nhớ em từng nụ môi êm
Em đi giá lạnh môi thêm tiêu điều
Bao lần khô cạn môi chiều
Nhớ sao là nhớ ... môi yêu mại mềm
Ru em thầm lặng từng đêm
Hoài mong em đến nồng thêm chén lòng
Ngàn sau có biết còn không
Năm dài luyến nhớ mãi trông em về
Tặng em,
TA Nguyen
December 16, 2009
Tuesday, December 8, 2009
Thơ Đinh Hùng » Kỳ Nữ
Kỳ Nữ
Đinh Hùng
Ta thường có từng buổi sầu ghê gớm
Ở bên Em -- ôi biển sắc, rừng hương! Em lộng lẫy như một ngàn hoa sớm, Em đến đây như đến tự thiên đường.
Những buổi đó, ta nhìn em kinh ngạc,
Hồn mất dần trong cặp mắt lưu ly, Ôi mắt xa khơi ! Ôi mắt dị kỳ ! Ta trông đó thấy trời ta mơ ước. Thấy cả bóng một vầng đông thuở trước, Cả con đường sao mọc lúc ta đi, Cả chiều sương mây phủ lối ta về, Khắp vũ trụ bỗng vô cùng thương nhớ.
Ta run sợ, cho yêu là mệnh số,
Mặc tay em định hộ kiếp ngày sau. Vì người em có bao phép nhiệm mầu, Một sợi tóc đủ làm nên mê hoặc. Ta đặt em lên ngai thờ Nữ Sắc, Trong âm thầm chiêm ngưỡng một làn da.
Ta sống mãi thở lấy hồn trinh tiết. Ôi cám dỗ! Cả mình em băng tuyết, Gợn xuân tình lên bộ ngực thanh tân. Ta gần em, mê từng ngón bàn chân, Mắt nhắm lại, để lòng nguôi gió bão. Khi sùng bái, ta quỳ nâng nếp áo, Nhưng cúi đầu trước vẻ ngọc trang nghiêm. Ta khẩn cầu từng sớm lại từng đêm, Chưa tội lỗi, đã thấy tràn hối hận. Em đài các, lòng cũng thoa son phấn, Hai bàn chân kiêu ngạo dẫm lên thơ. Ôi vô lương ! Trong một phút không ngờ, Ta đã muốn trở nên người vô đạo. Tất cả em đều bắt ta khổ não, Và oán hờn căm giận tới đau thương. Và yêu say, mê mệt tới hung cuồng, Và khát vọng đến vô tình, vô giác. Hỡi Kỳ Nữ! Em có lòng tàn ác, Ta vẫn gần - ôi sắc đẹp yêu ma ! Lúc cuồng si, nguyền rủa cả đàn bà, Ta ôm ngực nghe trái tim trào huyết. Ta sẽ chết ! Sẽ vì em mà chết ! Một chiều nào tắt thở giữa môi hôn,
Ta hái trong em lấy đóa hoa hồn.
|
Friday, December 4, 2009
Thuyền và Gió !
Thuyền em lướt sóng mong manh
Gió anh phe phẩy đẩy nhanh lên đường
Đôi ta thề vượt đại dương
Để về bến ấm yêu thương ngập tràn
Ngờ đâu gió ngưng giữa đàng
Thuyền ơi mất gió thôi đành bó tay
Bởi xưa có gió đắm say
Quên luôn chèo củ ... mê ngay gió đời
Long đong thuyền đóng giửa vời
Đi thời chẳng đặng đứng thời xót xa
Chơi vơi thuyền ngóng xa xa
Gió ơi mau lại kẻo ta nát lòng ...
Tặng em,
TA Nguyen
December 4, 2009
(Hoạ thơ "Thuyền và Gió" của Diểm Trần)
Gió anh phe phẩy đẩy nhanh lên đường
Đôi ta thề vượt đại dương
Để về bến ấm yêu thương ngập tràn
Ngờ đâu gió ngưng giữa đàng
Thuyền ơi mất gió thôi đành bó tay
Bởi xưa có gió đắm say
Quên luôn chèo củ ... mê ngay gió đời
Long đong thuyền đóng giửa vời
Đi thời chẳng đặng đứng thời xót xa
Chơi vơi thuyền ngóng xa xa
Gió ơi mau lại kẻo ta nát lòng ...
Tặng em,
TA Nguyen
December 4, 2009
(Hoạ thơ "Thuyền và Gió" của Diểm Trần)
Thursday, December 3, 2009
Chiều Tím !
Chiều ơi tím mãi tâm hồn
Để mê mãi đếm nổi buồn đợi trông
Còn hơn lòng mãi trống không
Không yêu, không đợi ... lặng không lời thề
Chiều ơi tím mãi đường về
Gót hồng, ta đợi ... lời thề hẹn xưa
Gót đi chưa đủ nắng mưa
Chưa dòn xác lá ... cũng chưa muốn dừng
Tặng em,
TA Nguyen
December 3, 2009
Để mê mãi đếm nổi buồn đợi trông
Còn hơn lòng mãi trống không
Không yêu, không đợi ... lặng không lời thề
Chiều ơi tím mãi đường về
Gót hồng, ta đợi ... lời thề hẹn xưa
Gót đi chưa đủ nắng mưa
Chưa dòn xác lá ... cũng chưa muốn dừng
Tặng em,
TA Nguyen
December 3, 2009
Tuesday, December 1, 2009
Bởi Xưa !
Chiều chiều đếm những chiều cô liêu
Tự hỏi rằng mình mãi thầm yêu
Cố tìm quên ... lại nhớ nhiều
Cứ xao xuyến lòng ... bao chiều say đắm
Bởi xưa em cười hồn nhiên lắm
Khứa tim anh sâu đắm môi cười
Khắt mãi trong một kiếp người
Môi ai cứ mãi vang cười dòn tang
Tặng em,
TA Nguyen
December 1, 2009
Tự hỏi rằng mình mãi thầm yêu
Cố tìm quên ... lại nhớ nhiều
Cứ xao xuyến lòng ... bao chiều say đắm
Bởi xưa em cười hồn nhiên lắm
Khứa tim anh sâu đắm môi cười
Khắt mãi trong một kiếp người
Môi ai cứ mãi vang cười dòn tang
Tặng em,
TA Nguyen
December 1, 2009
Subscribe to:
Posts (Atom)